2025-03-06 08:47:14
Tôi ước ai đó nói với tôi điều này trước khi sinh hoạt CLB Phóng viên thường trú
Theo chân câu lạc bộ từ những ngày đầu tiên, cái thuở nó còn được gọi là CLB Phóng Viên Chiến Trường, có lẽ đây là lần đầu tiên tôi có được cái cảm giác này, cảm giác được tái sinh năng lượng để viết content pha với chút bồi hồi, xúc động…
Thú thật là sau biết bao thăng trầm cùng CLB, ngọn lửa đam mê trong tôi cũng đã dần nhỏ lại, chỉ đợi 1 tác động nhỏ để dập tắt hẳn. Không phải là vì tôi lười, không phải là vì tôi cảm thấy điều này thật vô nghĩa. Chỉ đơn giản là tôi quá chú tâm vào các mục tiêu, các deadlines, các đầu việc hằng ngày từ sáng tới tối.

Thế mà sau buổi sinh hoạt CLB đầu tháng 3 vừa rồi, ngọn lửa đam mê ấy trong tôi như được tái sinh thêm lần nữa. Mọi thứ đều mới mẻ, từ những trò chơi bonding nhỏ giúp kết nối các thành viên cho đến không khí gần gũi mà các anh chị mang lại cho cá nhân người phóng viên “già” này.

Thế nhưng, điều khiến tôi ấn tượng nhất là sự tận tâm, nhiệt huyết của những người đứng đầu. Thành thật mà nói, tôi không có đọng lại được mấy những bài học được chia sẻ trong buổi hôm đó vì tôi là một đứa “não cá zàng” hic… Thứ đọng lại duy nhất trong đầu tôi lúc này là cách chị Thủy, chị Phương nhiệt huyết chia sẻ, cố gắng vận hết những gì mình có để mong có thể mang đến giá trị cho những chàng trai, cô gái phóng viên.


Sự tận tâm ấy có hiệu quả không? Tôi không biết! Nhưng trước mắt, nó đã đủ để chạm tới tôi, đốc thúc tôi lại viết, lại nói ra những lời này. Cảm ơn vì đã đọc tới tận dòng này!
Các tin liên quan